Truyện Sex Song Kiếm Hợp Bích [HOT]
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 4852
Chia sẻ:
Đây là hầm cá sấu, nằm trong hang sơn động của Tuyệt Tình Cốc
– Ồ, thì ra thế, vãn bối vô tình bị kẻ thù đã thương nên rớt xuống đây. Chẳng hay tiền bối vì cớ chi mà lâm nạn.
Ta từ núi võ Đang có chuyện đi ngang qua đây, tình cờ phát hiện ra miệng hang động nên tò mò vào đây chẳng ngờ vô tình bị rớt xuống và bị con cá sấu bất thần tập kích ngay đùi. Ta vung lên một chưởng ngay giữa đỉnh đầu của nó. Nó lập tức chết ngay, nhưng ta cũng bị trọng thương và bị nhốt nơi này cũng đã ba ngày rồi.
Tả Lãnh Khương không nói và thầm nghĩ là vị đạo sĩ này công lực thật thâm hậu chỉ một chưởng đã đánh chết tươi con cá sấu khổng lồ này quả thật là một người không vừa, chắc chắn phải có tiếng tâm gì trên giang hồ. Võ Đang nghe nói công phu dùng nhu chế cương quảthật không tầm thường. Nghĩ thế chàng liền hỏi :
– Chẳng hay tiền bối tên họ là chi có thể nói cho vãn bối mở rộng sự hiểu biết.
– Ta là Thiết Tiên Lam, người giang hồ hay gọi ta là lão già áo lam
– Nghe danh không bằng gặp mặt, quả nhiên tiền bối khí khái hơn người, vãn bối xin đa tạ !
– Ngươi cũng từng nghe danh ta đó ư ?
– Khắp chốn Nam Châu ai mà không nghe tiếng tăm của tiền bối. Hành hiệp trượng nghĩa trừ gian diệt bạo.
Thiết Tiên Lam nghe thế thì phá lên cười ha hả một cách hả dạ.
Tả Lãnh Khương không nói hơn nữa mà ngồi xếp bằng để luyện thương cho Thiết Tiên Lam thêm được nữa canh giờ thì ông đã lấy lại gần hết công lực đã mất. Tả Lãnh Khương nhìn quanh quan sát thì thấy mấy chục con cá sấu bơi lờn vờn trên mặt nước. Con nào con nấy to kinh khiếp. Chàng đắn đo suy nghĩ không biết phải làm sao. Trong tình thế này chợt Thiết Tiên Lam lên tiếng:
– Tiểu anh hùng, ta thấy ngươi bản chất cũng không tệ, ngươi hãy tới đây để ta truyền thụ Thái Cực Quyền Pháp sơ đẳng cho ngươi để ngươi cõng ta bay qua mặt hồ này.
Chàng bước tới sát bên Thiết Tiên Lam để xem lão múa tay múa chân cái gì đó mà lão vừa mới nói Thái Cực Quyền. Chàng đã nghe nói môn võ công này do Trương Tam Phong sáng chế cách đây đã mấy trăm năm rồi. Không ngờ hôm nay may mắn gặp Thiết Tiên Lam ở đây. Chàng tự hỏi có gì sung sướng hơn.!
Thiết Tiên Lam bắt đầu múa các chiêu của Thái Cực Quyền: Lãm Tước Vĩ (nắm đuôi con chim sẽ), lão bước chân phải thực, chân trái hư, vận dụng yếu quyết chữ “tễ” đi bước đi rồi chuyển sang thế Đơn Tiên vận dụng chữ “niêm” để tiến thối, chiêu Thủ Huy Tì Bà được tung ra, Tả Lãnh Khương để ý thấy tay trái của lão lỏng, tay phải thì thu vào,tay trái dương chưởng tay phải âm chưởng, hai tay từ từ hợp lại, xem tưởng ngưng trọng như núi, lại tựa nhẹ nhàng như lông, “viên chuyển bất đoạn” khi thì lão vòng tay trái, khi thì lão vòng tay phải, hết vòng này tới vòng khác. Chàng sanh ra là có ngộ tánh cao nên chẳng mấy chốc đã học hết các thế mà Thiết Tiên Lam múa.
Sau đó chàng múa lại các chiêu thức một lượt. Càng múa chàng càng thấy nội lực trào dâng. Nhu nhu trong lòng mềm mại như lụa lan tràn khắp cơ bắp, khoan khoái vô cùng. Chàng thấy sức mạnh như tăng lên một bật. Chàng bỗng khiêng con cá sấu chết đặt lên vai rồi khinh thân bay lên cao và nắm đầu con sấu ném tới phía trước ba trượng. Lúc tay vừa chạm vào đầu sấu chàng mới hay xương sọ của con sấu nát ngứu làm cho chàng kính phục và nghĩ rằng đây có lẽ là Thái Cực Quyền danh trấn của võ Đang.
Một tiếng “bỏm” thật lớn rớt xuống mặt nước. Con sấu nổi lình bình trên mặt, máu trào ra tanh tưởi. Đám sấu thấy thịt và máu thì bơi lần tới càng lúc càng đông để chia nhau miếng mồi béo bở. Tả Lãnh Khương đứng trên mỏm đá quan sát một hồi bỗng chàng quát to ra hiệu cho Thiết Tiên Lam rồi xốc Thiết Tiên Lam lên lưng chạy bộ trên lưng sấu sắp hàng như cây cầu đen nổi sát mặt nước mà lướt như bay tới bờ bên kia. Cũng nhờ võ công của Thái Cực chàng mới học được nên không làm khó cho chàng mấy khi cõng Thiết Tiên Lam vượt đầm. Chàng vui mừng khôn tả !
Sau khi vượt qua đầm nước, họ bắt đầu lần bước và cố tình đi trên mấy mỏm đá để tránh cá sấu bất thần tập kích và theo hướng ánh sáng lờ mờ đi vào sâu trong hang động. Dọc đường đi hai người dẫm phải những khúc cây khô phát ra những tiếng “rệu rạo”, tiếng động lại vang lên như tiếng cây khô đang bốc cháy. Chàng tò mò nhặt một khúc lên kề sát mặt để nhìn kỹ thì mới hay rằng đó là những khúc xương trắng hếu. Chàng định thần và quan sát kỹ thì thấy rằng khắp nơi đều phủ khắp xương người và đầu sọ. Bấy giờ chàng mới để ý tới mùi tanh hôi xông lên nồng nặc ! Tả Lãnh Khương từ bé tới lớn chưa bao giờ trông thấy vô số xác người chết như thế thì sợ toát mồ hôi, hai hàm răng hơi run, mình mẩy nổi gai ốc. Vừa đi vừa đề phòng bất trắc.
Đi được nửa dặm. Chàng lại dùng Thiên nhãn thông để đọc hàng chữ lờ mờ trên vách đá, “Thủy Tiên Động”. Nhờ những nhiễu thạch trên đỉnh hang lỏm chỏm phát ra ánh sáng nên cả hai người mới thấy rõ đường đi nước bước. Từ đây đi vào sâu trong hang động có phần dễ dàng hơn vì đường có lẽ bằng phẳng hơn trước. Đi một lát dọc theo các đường ngang nẻo tắt thì hai người thấy đường đi càng ngày càng lên dốc như cứ đang leo núi vậy ! Sau cùng thì họ đến trước một vách đá phía trước mặt hình như là một cái cửa dẫn lên trên một miệng hầm, nhưng vì quá tối nên không nhận rõ ra thực hư. Trong lòng mỗi người đang nơm nớp lo sợ độc xà, côn trùng hay ác thú bất chợt tập kích thì khó lòng chống đỡ. Đi càng lúc thì cửa hang càng trở nên eo hẹp, khiến cho cả hai phải cuối lom khom bò mới lần qua được nhiều lúc đầu chạm vào trần đá làm choáng váng cả cân não . Càng lên càng cao thì hơi ẩm ướt và tanh hôi càng bớt đi. Thêm được 50 trượng nữa thì bỗng gặp ánh sáng lờ mờ phía trước. Hai người lòng vui mừng như mở cờ trong bụng khinh thân vọt tới nơi ánh sáng. Khi hai người đứng dưới ánh sáng lờ mờ đó thì Tả Lãnh Khương mới phát giác rằng chàng chưa hề mặc quần áo trở lại. Từ khi bị Ngọc Diệm Dâm Bà làm phép giao hút hết tinh khí rồi lập tức xuất chưởng đánh chàng xuống vực sâu. Vì trong động đen ngòm nên chàng không để ý tới. Nay đứng trần truồng trước mặt của vị đạo trưởng không khỏi làm cho chàng mắc cỡ đưa hai tay bụm vào hạ bộ. Tiết Tiên Lam thấy thế thì cười xòa rồi xé một mãnh áo đưa cho chàng quấn ngang hông. Hai người họ nhìn lên trên thấy một tia sáng nhỏ như đường chỉ. Đưa tay sờ soạng họ khám phá ra được nắp hầm làm bằng sắt. Chàng lập tức đề khí lực vào hai cánh tay tung ra một chưởng. Một tiếng “ầm” vang lên, bụi bặm và nhện dán bay tứ tung. Một lúc sau khi bụi bặm lắng đọng cả hai nhìn lên thì thấy nắp hầm vẫn không hề lay chuyển chút nào. Cả hai không ai nói lời nào cùng phát chưởng. Hai kình lực phát cùng một lúc mạnh như sẻ núi, một tiếng “ầm” lớn gấp đôi lúc nảy vang lên. Cái nắp hầm vẫn trơ trơ không lay chuyển. Chàng liền quay lại bảo với Thiết Tiên Lam :
– Nắp hầm được chế tạo bằng loại gan thép đặt biệt không thể phá vỡ. Chắc phía trên chắc có gài một cơ quan nên chúng ta không tài nào mở được.
– Nếu vậy thì chúng taphải làm sao ?
– Thì kiên nhẫn chờ. Bởi những khúc xương bên dưới chứng tỏ là họ bỏ những xác chết xuống hầm sấu này. Chúng ta đợi cho họ mở nắp hầm thì xông lên.
– Tiểu anh hùng quả là thông minh lanh lợi. Vậy chúng ta ngồi đây chờ.
Nghe đạo trưởng xưng mình là Tiểu anh hùng làm cho chàng không khỏi thấy lòng mình lâng lâng. Từ lúc bôn tẩu giang hồ bấy lâu nay chưa có ai xưng gọi chàng như thế. Chàng bỗng thấy thân thiết với vị đạo trưởng này nhiều năm rồi.
Họ đã chờ ba ngày ba đêm, vừa đói vừa khát. Cuối cùng thì họ nghe tiếng “lách cách” phát lên ở trên đỉnh đầu thì bàng hoàng ngồi bật dậy. Tiếng đó phát ra là do ở trên có ngư